Anh còn nợ em những lời xin lỗi...

Thứ tư - 14/06/2017 19:35
Anh còn nợ em những lời xin lỗi...
Anh nợ em những lời xin lỗi…
 
Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa…
Thanh xuân của tôi điều hạnh phúc là có được những phút giây thật sự được sống với tiếng gọi trái tim của mình dẫu thời gian ngắn ngủi vô cùng tận. Nhưng những giây phút đó là dư vị tuyệt vời không dễ gì nhạt phai trong tâm hồn tuổi trẻ.
Em và tôi cách nhau cả một khoảng dài tuổi tác, tôi và em gặp nhau như cơn mưa rào ngày hạ tắm táp cho những yêu thương hờn dỗi. Hai đứa ở dọc triền dải sông Thu Bồn, và tình cảm cũng như dòng sông dẫu xuôi dòng hiền hòa nhưng đôi lúc cũng sóng nổi. Và có lẽ những bồng bột trai trẻ, những nông nỗi xuân thì đã khiến cái Digan trong con ngựa hồng hoang như tôi trót gây ra những lầm lỗi để cả quãng thời gian còn lại sau này tôi không sao có thể hàn nối những đứt gãy trong tim ai đó…
Tôi lừa dối em, lừa dối cả sóng tần của con tim mình, tôi lo sợ và trốn chạy. Lí do ư? Sau cầu vồng của cơn mưa thì lí do đâu còn ai muốn nghe nữa? Có giải thích thì cũng trở thành ngụy biện trong mắt ai kia, bởi thương tổn là quá lớn. Xuân thì trôi qua vì sao? Những câu hỏi không đầu không cuối! Nhưng có lẽ rời xa và chia cách thì trong trái tim thương tổn này hình bóng ấy vẫn hằng nguyên trong tâm khảm yêu thương…
Em thì vẫn đó, vẫn hiện hữu trong từng vi bào của con ngựa hoang bất kham này. Thi thoảng vẫn gặp em, vẫn đi qua những chốn kỉ niệm xưa cũ của dòng dĩ vãng, nhưng ánh mắt yêu thương của em đã thay bằng sự thờ ơ của hờn giận. Chốn cũ đã rêu phong nỗi nhớ và chỉ còn mình kẻ lãng du này nhớ đến nó. Thời gian có lẽ đã khiến kí ức yêu thương trong ai đó trôi lạc vào lãng quên của một người không xứng đáng để khắc nhớ…
Tôi thì vẫn hoài vương những xưa cũ, vẫn góp nhặt nụ cười vào em vào giấc mơ con, có lẽ tôi là một kẻ cố chấp khi từng tên tài khoản của tôi mật khẩu bao giờ cũng là tên của hai đứa và một dòng kí tự đặc biệt chỉ tôi và em biết. Mà có lẽ chẳng ai còn nhớ kí tự kia nữa ngoài tên khờ dại ôm hoài nỗi nhớ và đầy lỗi lầm như tôi!
Lời xin lỗi còn vương những nợ của gã du ca. hãy sống tốt như tâm mong của tôi dành cho em mãi mãi. Tôi muốn lưu mãi hình ảnh của em trong trái tim và kí ức của tôi. Tôi muốn ghi mãi tình yêu em cho mai sau. Bởi đôi mắt tôi đã chìm dần vào bóng tối. Có thể một ngày kia đối mặt với em trên con đường đời tôi chẳng còn nhận ra em nữa khi xung quanh toàn bóng tối bao phủ. Lúc ấy hình bóng em vẫn nhung nhớ trong tâm trí an nhiên và ấm áp - có lẽ đó đã là hạnh phúc…
Anh nợ em những lời xin lỗi và nợ em cả cuộc đời này… khi yêu hãy nên trân trọng mọi thứ bởi vì khi vụt bay rồi sẽ chỉ còn mãi những thương đau cho đến hết cuộc đời!
 

Tác giả bài viết: Đỗ Duy Hoàng

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây