Đất Quảng ơi đã bao lâu rồi hỉ
Ta xa nhau đất có đổi răng rồi
Rặng phi lao vẩy chào ta mòn mỏi
Ngóng ngày về lặng nhấm muối ôm sương
Những đêm thanh gió trêu đùa ánh nguyệt
Cát hôn môi sóng trườn lên nhắn nhủ
Trường Giang cạn lệ đầy tuôn dòng lũ
Bến Đá buồn vắng đợi người xưa qua
Ngược Thu Bồn thả hồn bên Cửa Đại
Cô lái đò độc bến ngóng cầu cao
Ghé vườn trầu Hội An ngắm buồng cau
Chùa Cầu vững cổ xưa cùng tuế nguyệt
Khoai Trà Đóa từ xưa ai cũng biết
Thuở cơ hàn có món nào ngon hơn
Thêm bánh bèo mì Quảng rồi cũng cơm
No ba bửa ấm lòng ngày cơ cực
Đêm giao thừa lòng bồi hồi con thức
Đón mưa rơi hoa giấy tiếng pháo đầu
Ngắm cành mai nhà bên chẳng đèn màu
Hoa rực rỡ đón lộc xuân khẽ rọi
Đường bờ hồ có tiếng ai vừa gọi
Cánh diều cao gởi gió những ước mơ
Mái trường yêu lạc đồng lúa non tơ
Chú sâu nhỏ đu đa tìm sâu nhỏ
Đất Quảng ta đá vàng khai nhiều mỏ
Cớ chi nghèo cứ bền vững chẳng buông
Bão cứ đến như vị khách quen luồng
Đến rồi đi chẳng khi nào báo trước
Bạt ngàn xanh rừng quê hương Tiên Phước
Bánh canh đường má mua sắn Trà Mi
Chè đen tuyền ngọt vị đường tán ri
Tuy xa xứ tình quê hương còn giữ
Hai miền cát như người con bản xứ
Da khô vàng nắng trút hắt thâm nâu
Sống tảo tần đất dẫu có khô màu
Nghĩa tình quê chẳng mờ phai miền cát
Có ai về cho nhắn gởi quê hương!
Hoài Văn - 09/07/2016
Nguồn tin: Nguoiquangnam.vn
Ý kiến bạn đọc
Giai điệu của yêu thương 05:14 - 29/08/2021
Giấc mơ quê nhà 04:21 - 29/08/2021
Chân dung người dân Huế và Quảng Nam trong 'Mắt biếc' 11:23 - 18/12/2019
Văn học - Nghệ thuật đóng góp lớn vào sự phát triển của tỉnh Quảng... 09:51 - 29/11/2019