Trời không ngừng trút cơn thịnh nộ bằng những cơn mưa tưởng chừng như không dứt. Dòng nước đục ngầu giận dữ từ thượng nguồn chảy về lênh láng khắp mọi nơi. Những cánh đồng ngập nước đàn trâu chẳng còn chỗ để nhởn nhơ gặm cỏ như mọi lần. Những tưởng nước chỉ xâm chiếm các cánh đồng, triền ruộng ven sông, ấy thế mà nước cứ len lỏi dâng lên trong những âu lo của sức người trở nên bé nhỏ trước sức mạnh của mẹ thiên nhiên.
Dù có đi “bốn phương trời” thì bạn cũng sẽ chẳng thể tìm thấy những hình ảnh về một miền quê thân thương đáng sống mà bình dị như ở Việt Nam quê mình… Nếu như trong con mắt của những du khách phương xa, quê hương Việt Nam là một miền đất xa xôi với những danh lam thắng cảnh nổi tiếng cao vời thì trong tôi quê hương Việt Nam chỉ là một nơi giản dị, yên bình và rất đỗi thân quen.
Khi nhiếp ảnh gia Đức Hans-Peter Grumpe khám phá Thánh địa Mỹ Sơn và Phố cổ Hội An vào đầu thập niên 1990, cả hai địa danh nổi tiếng này đều chưa hề có bóng dáng khách du lịch. Hội An: cảnh đường phố